“Kẹ.e.et!”. Cánh cửa phòng khẽ mở, tấm bản lề lâu ngày hoen rỉ tạo nên tiếng kêu nghe sờ sợ. Tia nắng đầu tiên vọt thẳng vào một góc tường, quét dần vào trong. Căn phòng tối tăm dần hiện ra lồ lộ… Tuyết bước vào, mùi thuốc Aspirin sộc thẳng lên mũi làm cô khó chịu. Đến khi giọt nắng yếu ớt cố len lỏi vào khoảng trống cuối cùng phía chân giường, Tuyết mới nhận ra Hằng đang cựa quậy dưới đống chăn lùm xùm:
– Hằng! Mày làm sao vậy? sao người nóng thế này, thằng Trung đâu? -Tuyết giật tung đống chăn, kê đầu Hằng lên một chiếc gối.
– Sao người mày nóng thế này, mẹ mày sáng nay gọi cho tao vì gần tuần nay không lên lạc được với mày. Nghỉ học cũng không thông báo gì nữa…là sao? Ôm thế này phải bảo với tao một câu chứ… Nào, tao đưa mày vào bệnh viện …– Tuyết giật giọng.
– Đừng, mày…-Hằng mệt nhọc. Chiếc môi khô cóng, nhợt nhạt giữa vùng da xanh xao vừa hé ra lại trở về vị trí cũ.
– Tao không sao, cho tao cốc nước…
Tìm quanh phòng không còn nổi một giọt nước lọc,Tuyết lật đật đi ra ngoài. Đầu Hằng trống rỗng, khẽ cựa mình cho tấm thân trượt dài xuống chiếu. Bàn tay Hằng không nắm nổi, nó run run. Không còn chút sức lực nào nữa, cơ thể nặng trịch… Hằng lại chìm vào cơn mê man.
Bài dự thi viết về đề tài sống thử, mã số 1026 các bạn có thể tham gia và giành những giải thưởng hấp dẫn từ cuộc thi.
Hằng tỉnh dậy giữa căn phòng trắng muốt, chai nước truyền cũng đã cạn.
– Mày thấy đỡ hơn chưa, từ chiều hôm qua đến giờ truyền 3 chai nước rồi đấy…
Hằng giật tung chai nước truyền khỏi tay, máu rỉ ra khỏi vết kim tiêm tím ngắt:
– Mày, mày có nói gì với mẹ tao không vậy?
Gương mặt nhợt nhạt như cắt không còn giọt máu, Hằng lo lắng cực độ. Tuyết thở dài, nhìn vào mắt Hằng, đôi mắt biết cười ngày nào nay sâu hoẵm dưới lớp mi cong buồn bã.
– Tao hiểu mà, mẹ mày chưa biết gì cả. Tao chỉ bảo điện thoại mày bị hỏng chưa sửa được thôi. Lát nữa tỉnh táo rồi hãy gọi về cho mẹ mày nhé, mẹ mày lo lắm đấy!
Gục trong vòng tay Tuyết, Hằng òa khóc như một đứa trẻ. Hai người cùng ôm nhau khóc, tình bạn hơn hết tất cả mọi thứ trên đời đối với Hằng lúc này.
– Mày dại dột lắm, nếu hôm qua tao không đến kịp thì không biết chuyện gì đã xảy với mày rồi…Với lại…– Hằng ngập ngừng
– Mày nói tiếp đi…chuyện đó đã xảy ra rồi…đúng không!???
– Ừ, nó mất rồi…và người ta đã cho nó ra…
Hằng lại òa khóc, tiếng khóc vỡ ra từ sự đau đớn tột cùng. Vậy là lần thứ hai Hằng bỏ đi giọt máu của mình bằng những viên thuốc độc.
– Trung bỏ đi rồi, biết tao mang thai lần nữa nhưng vẫn bắt phá… Tao tuyệt vọng quá… giờ thì hết thật rồi!
Sự yếu đuối đè nặng lên thân hình mong manh tiều tụy như đang chết ngất giữa sự đau đớn. Bên ngoài, những hạt mưa rào bắt đầu bám đầy trên ô cửa kính màu trắng đục. Nền trời xanh dần nhưng vẫn không đủ gột đi sự u ám, buồn tẻ của những ngày đầu hạ.
Căn phòng trọ ủ dột sau trận mưa rào ngập ngụa lá, Hằng với chiếc sào đẩy tấm bạt trũng nước mưa trên mái. Mở cửa bước vào nhà, cô ngồi thượt dưới đám nền xi bị ngấm nước mưa, những giọt nước mắt không lời lại đua nhau lăn dài trên hai gò má. Hình ảnh Trung với điếu thuốc lá trong căn phòng nhỏ lại hiện về trong tấm trí Hằng, khói thuốc lan tỏa, Hằng chìm trong vòng tay Trung âm yếm…Bầu trời như tối sầm lại, gió rít đánh tấm bạt căng trên nóc nhà nghe phần phật. Tiếng mèo kêu hòa cùng tiếng của những đứa trẻ đâu đó khóc trong đêm nghe ai oán …Hằng giật mình tỉnh dậy, mồ hôi đầm đìa đưa tay với lấy công tắc điện. Thì ra đó chỉ là cơn ác mộng. Cô hoảng sợ, chắp tay cầu khấn : “Mẹ sai rồi, mẹ có lỗi với con nhiều lắm, con hãy tha thứ cho mẹ nghe con!…” . Màn đêm vẫn tĩnh lặng bao trùm khắp dãy nhà trọ. Mưa bắt đầu rơi lộp bộp trên mái nhà, tiếng mưa như đánh cả vào lòng người, hòa cùng những tiếng khóc thút thít trong đêm…
Lời kết : Câu chuyện trên là lời minh chứng cho cái giá phải trả của một cuộc tình sống thử, khi mà tất cả sự thiệt thòi cuối cùng chỉ là những cô gái…Cái kết của câu truyện trên chưa hề kết thúc, mà sự kết thúc của câu truyện nằm ở trong chính suy nghĩ của mỗi chúng ta!
Tôi ủng hộ quan điểm của tác giả. Bấm thích hoặc không thích để bình chọn cho bài viết này!
cái giá quá đắt! và thiệt thòi luôn là người phụ nữ!
tôi đồng ý với bạn!
cai gia dat qua,,, nguoi phu nu luon luon hung chiu nen cac ban dung thu nhe//////,,,,,