Em sinh ra và lớn lên trong một hoàn cảnh éo le, khổ cực, gia đình nghèo, 14 tuổi bố mẹ li hôn và tìm cho mình một cuộc sống mới. Họ không quan tâm tới em nữa mà vứt em cho bà ngoại nuôi, mặc kệ hai bà cháu đói nghèo như thế nào cũng không một lời hỏi thăm, hay giúp đỡ cuộc sống. Bố em bỏ đi biền biệt ở đâu thì tôi không biết, còn mẹ thì lấy một lão nhà giàu ở làng bên, nhưng bà ta cũng chỉ chăm lo cho con cái họ và mặc kệ em. Tới khi bà ta bị bệnh và bị bỏ rơi mới quay về nhà.
Em sở hữu một ngoại hình cân đối, gương mặt ưa nhìn, giọng nói ngọt ngào dễ nghe…và chính vì thế mà em đã đạt danh hiệu hoa khôi trong một cuộc thi Hoa khôi nét đẹp học đường do tỉnh tổ chức. Cũng chính vì thế mà em được nổi tiếng và rất nhiều người biết đến. Có rất nhiều chàng trai tới theo đuổi nhưng vì tự ti về bản thân mà em không dám quen thân ai.
Em luôn cố gắng học thật giỏi để có thể sau này ra trường sẽ kiếm được một công việc tốt, và kiếm được thật nhiều tiền, nhưng gia đình khốn khó không đủ để chi trả học phí cho em, cho dù em được cấp học bổng, đúng lúc này có một người đàn ông đứng tuổi bằng tuổi bố em tới gặp và nói sẽ giúp đỡ em trong chuyện vật chất nhưng đổi lại em phải làm người tình bí mật của ông ta. Lúc túng quẫn và mong muốn thoát khỏi cảnh nghèo, em đã chấp nhận chuyện này. Ông ta đã có vợ con và là một người giàu có, quyền lực ở tỉnh, ông ta đối xử với em cũng không tệ, cho em một cuộc sống đầy đủ và dạy bảo em rất nhiều điều trong cuộc sống, nhưng khi cần vẫn có thể bí mật gặp em để làm chuyện ấy. Em đã quen với điều này, và cũng mặc kệ tất cả, chỉ muốn có tiền nuôi gia đình và cung cấp cho cuộc sống học hành của bản thân. Những hôm nào em mệt quá không muốn làm “chuyện ấy” ông ta cũng không ép quá đáng, dù sao ông ta cũng không phải là loại xấu xa.
Còn tôi, một chàng trai nghèo và học kém, lại xấu xí học cùng cấp 3 với em và là bạn thân, trong khi em cố gắng và lên đại học thì tôi chỉ cố gắng để học hết được cấp 3 sau tôi ra xin học nghề sửa chữa xe. Thời gian 2 đứa bên nhau tâm sự đủ điều dần dần tình cảm cả hai sâu nặng và yêu nhau lúc nào không hay, em kể cho tôi nghe tất cả những chuyện của em với người đàn ông đó, tôi nghe mà đau lòng quá, tức giận vì bản thân tại sao không chịu cố gắng, tôi không thể giúp em được, nghe em kể về hoàn cảnh gia đình tôi càng thấy thương cảm em hơn, tôi chán ghét bản thân mình thấp kém, yêu em mà không làm gì được giúp em. Mặc dù em vẫn qua lại với người đàn ông đó nhưng tôi vẫn dành nhiều tình cảm cho em. Nếu chuyện này lộ ra em sẽ ra sao với mọi người? Làm như thế nào để em có thể quay trở lại con đường ngay thẳng đây?
Nếu em có đọc được những dòng tâm sự này của tôi thì tôi muốn nhắn nhủ với em rằng: dù có như thế nào đi nữa thì anh vẫn mãi mãi yêu em và luôn mong em vui vẻ hạnh phúc.