Tôi và Hương biết nhau qua sự giới thiệu từ một người bạn. Hương kém tôi một tuổi và đang học lớp 12. Trước đó Hương cũng hẹn hò với một người khác mà tôi biết nhưng kết thúc rất nhanh. Dường như chúng tôi sinh ra là để dành cho nhau, Hương có thể đồng ý đi chơi với một ai đó nhưng rất khó để thuyết phục em nhận lời yêu đương. Vậy mà khi gặp tôi, chỉ sau vài lần nói chuyện trên Yahoo và một lần chính thức gặp nhau bên ngoài nhà em không quá 5 phút thì chúng tôi đã trở thành một đôi.
Bài dự thi viết về đề tài sống thử, mã số 1015 các bạn có thể tham gia và giành những giải thưởng hấp dẫn từ cuộc thi.
Nhà Hương giàu có vì bố có công việc bên Anh nhưng cuộc sống gia đình lại không được êm ấm. Bố mẹ ly hôn, Hương không hợp với mẹ và chị gái nên ra ở riêng từ lúc học cấp 3. Từ khi yêu Hương, tôi không lo gì về chuyện tiền bạc cả, suốt ngày chỉ đi ăn, đi uống, chơi game và vuốt ve bạn gái. Vì luôn cần tiền nên tôi đã bốn lần đi cầm điện thoại mà Hương mua cho, lần nào cũng vậy em lại lẳng lặng đưa tôi cái khác. Lần thì Nokia 6300, lúc thì Iphone 3GS trị giá 15 triệu. Một thời sau khi Hương thi tốt nghiệp cũng là lúc chúng tôi đi đến giới hạn cuối cùng của tình yêu. Hương còn trinh và em cũng là người con gái đầu tiên của tôi. Sau lần đầu tiên thì lần tiếp theo và sau nữa chỉ đơn giản là một nhu cầu mà thôi. Có những lúc Hương chủ động quyến rũ tôi, ngay cả khi Barcelona – đội bóng tôi yêu thích bị loại thì sự bực bội cũng không thể ngăn cản tôi quan hệ với em.
Hoàn cảnh gia đình nhà tôi cũng giống như Hương, bố mẹ ly thân từ lúc tôi học cấp 1. Lúc ấy bố ghét mẹ lắm, bố nói rằng hễ ai bên ngoại qua đón đi chơi thì không được đi. Có lẽ vì điểm tương đồng này mà Hương cảm thông và chấp nhận tình yêu của tôi dù lúc đó tôi chỉ là một thanh niên không học, không nghề so với em thì kém rất nhiều. Trong thời gian ở riêng thì Hương sống cùng vài người bạn xã hội. Đây là thời điểm Hương liên tục mất đồ và tiền mà không biết rõ lý do. Cuối cùng khi hết lần này đến lần khác Hương chỉ biết kể với tôi thì ngay trong một tối mưa tôi đùng đùng bắt em chuyển đồ dọn về nhà cùng sống. Nhà tôi lúc ấy chỉ có bà nội và bố, bố tôi làm bảo vệ đêm cho một doanh nghiệp, tính ông cộc cằn, khô khan nhưng rất chiều tôi nên khi đưa Hương về dù trong ngoài bàn tán thì cũng mặc kệ. Tính tôi đã quyết thì không ai ngăn cản được.
Hương về nhà tôi ngoài việc buổi sáng đi học ở một trường trung cấp, chiều về đi chơi và đi ăn uống với tôi cho tới tối thì không phải làm gì cả. Em là con nhà giàu nên việc nấu nướng gần như là không biết gì nhưng đối với gia đình tôi thì điều này không quan trọng vì có bà nội lo. Đêm nào cũng vậy, tôi với em đều quan hệ mà chẳng dùng bất cứ biện pháp bảo vệ nào cả. Sau mỗi lần Hương đều uống thuốc tránh thai hằng ngày. Khi biết Hương về sống thì mẹ tôi cũng vài lần sang thăm, một lần bà bắt gặp chúng tôi đã làm tình thì lúc xuống nhà có kêu ca rằng “Chúng mày thì cứ như gà thế này thì sao mà có con cái về sau được”. Tôi hỏi thì Hương chỉ im lặng và nói rằng sẽ tìm hiểu thêm và hôm sau chúng tôi vẫn như cũ.
Một thời gian sau dù Hương vẫn nhận được trợ từ bố mẹ hàng tháng nhưng vẫn đi muốn đi làm thêm. Tôi có nói nhưng em không nghe nên chiều ý. Đây là lúc tôi có quen biết và quan hệ với một cô gái khác. Tôi tuy không có gì nhưng vẻ ngoài cũng không tới nỗi nào và bí quyết của tôi nằm ở nhưng lời ngon ngọt mà phái yêu lúc nào cũng ưa nghe. Đó là chưa kể những lần cùng bạn bè đi ra Gia Lâm hay xuống phố Vọng tìm cảm giác lạ. Một lần nữa tôi lại phá trinh một cô gái nhưng lần này tôi rất sợ hãi vì cô này nằng nặc bám theo tôi như đỉa. Phiền phức hơn nữa là do thằng bạn thân giới thiệu nên cô ấy cũng biết nhà tôi trong khi tôi vẫn yêu Hương và sau 1 năm sống cùng đã bắt đầu tính tới chuyện cưới xin. Tính cô này đỏng đảnh, lẳng lơ nên may mắn là tôi đã giới thiệu cô ta với một đứa bạn khác. Cứ tưởng trút được gánh nặng thì một lần đi dạo Hương bất ngờ hỏi rằng “Em nghe nói anh dạo này đang đi chơi với đứa nào phải không, liệu hồn đấy”. Tôi chối đây đẩy rồi sau lần giật mình đó là lại như chẳng có chuyện gì xảy ra.
Tôi và Hương cãi nhau to khi em không đồng ý bỏ tiền mua cho tôi chiếc Sh mà theo giá trị trường lúc đó là 170 triệu. Hương nỏi rằng nếu tôi chịu khó đi làm sau một thời gian thì em sẽ về nhà lấy tiền và đưa cho tôi nhưng tôi không chịu. Hôm ấy em bỏ về nhà mẹ, mấy hôm sau khi biết mình sai thì tôi mới qua nhà đón em về. Khi sang em nói rằng sẽ ở nhà mẹ 1 tháng và cho tôi khoảng thời gian đó suy nghĩ về mọi việc. Dù không hài lòng nhưng với thái độ kiên quyết của em thì tôi cũng đồng ý. Tối hôm đó chúng tôi lại quan hệ như bao lần khác. Trước thời hạn 1 tháng vì đó là thời điểm gần tết nên tôi có qua đón Hương qua nhà họ hàng ăn cỗ. 1 tháng thiếu hơi đàn bà nên tôi đã kéo em lên phòng trên quan hệ mặc cho em phản đối. Tôi vẫn tự tin là mọi chuyện sẽ như cũ mà chẳng mảy may nghi ngờ. Một lần đứa bạn cấp 2 khi biết chuyện thì chỉ thở dài nhắc tôi rằng “ Mày mà không giữ Hương ngay từ bây giờ thì sẽ muộn mất đấy”. Tôi không hiểu và coi đó là lời trêu trọc vô hại và vô tư đáp rằng “ Bọn tao đã sống như vợ chồng cả năm rồi thì dù muốn cũng không rời nhau được đâu”
Sau thời hạn 1 tháng thì cũng là lúc Hương biến mất. Tôi không biết em đã đi đâu cả, hỏi mẹ em và chị gái thì chỉ bảo là nó chuyển đi rồi. Hương chỉ nhắn cho tôi một tin dài với nội dung nhu sau “ Em xin lỗi vì đã đi mà không nói với anh, nhưng em không thể nào sống được như thế này được nữa. Mẹ anh nói đúng, nếu cứ như vậy thì em sẽ không thể có con và càng ở cạnh em thì anh sẽ không bao giờ trưởng thành lên được. Có lẽ một lúc nào đấy em sẽ quay trở lại với anh và thấy sự thay đổi của anh, nhưng cũng có thể khi ấy em đã yêu người khác mất rồi. Nhưng dù cho thế nào thì anh vẫn sẽ là người em yêu và yêu nhiều nhất.”
Sự ra đi của Hương làm tôi suy sụp hoàn toàn, 7 tháng liền tôi chỉ ở trong nhà hút thuốc nhiều hơn ăn cơm. Tôi nhắn tin, gọi điện nhưng không được vì em đã chuyển số khác. Tôi đi khắp Hà Nội, lục lọi từng chỗ và nhờ vả tất cả những ai quen biết em cũng vô dụng. Tôi nhận ra rằng khi tình yêu đã cạn, đã tới giới hạn cuối cùng thì dù cho sống chung hay sống thử cũng không thể níu kéo người con gái mà mình yêu. Tôi đau đớn chấp nhận sự thật là mất em trong khi đã nghĩ rằng trinh tiết và thời gian sống với nhau là đủ quá đủ để gắn chặt em với tôi. 2 năm sau khi đã vào Sài Gòn làm ăn để quên đi chuyện này nhưng mỗi lần nhớ lại tôi vẫn đau trong lòng, đắng trong tim vì sai lầm không thể sữa chữa.
Trần Đức Nhân
Tôi ủng hộ quan điểm của tác giả. Bấm thích hoặc không thích để bình chọn cho bài viết này!
Truyện của bạn hay và xúc động quá. Vote cho bạn. Đúng là khi không còn yêu nữa thì phụ nữ cũng lạnh lùng chẳng kém gì sắt đá
Rất hay, cảm ơn bạn đã chia sẻ. Mình nghĩ là chuyện này kết thúc cũng không phải là điều quá tồi tệ với hai bạn được. Mọi thứ đều… Read more »
Cảm ơn bạn vì câu chuyện này. Ít nhất tình yêu của bạn xuất phát từ trái tim chứ không phải quan hệ, sống thử hay vì tiền bạc
Truyện hay và thấm 🙂 Nếu có thể thì anh hãy đi tìm lại cô ấy nhé. Em nghĩ cho dù hai người có sống thử hay sống giả thể… Read more »