Chúng tôi lấy nhau đã được 3 năm, mọi sự cố gắng chịu đựng, những nỗi vất vả của tôi suốt 3 năm qua tôi chưa từng một lời than trách vậy mà giờ đây anh lại trách mắng tôi cái tội sống ích kỉ, hẹp hòi tính toán với nhà chồng. Tôi đã sống hẹp hòi tính toán với nhà chồng lắm sao?
Từ ngày lấy nhau:
Chúng tôi quen nhau và yêu nhau khi còn học trên giảng đường đại học, cả hai cùng ở xa nhà nên phải ở trọ, rồi khi quyết định lấy nhau cả hai chúng tôi đều có công việc của riêng mình mà lại xa nhà, thời buổi kinh tế khó khăn, kiếm được một công việc không phải là dễ trong khi đó anh còn đang học thêm văn bằng hai nên lương tháng chưa bao giờ đưa cho tôi, tôi cũng hiểu anh còn rất nhiều thứ để chi tiêu nên chưa bao giờ có một lời nào trách cứ, công việc chi tiêu trong gia đình từ bé tới lớn cho tới chăm sóc con cái đều do một tay tôi phải gánh vác vì thế chúng tôi phải ở trọ để giữ lấy công việc của mình. Nhà anh cách chỗ chúng tôi trọ là 40km, còn từ nhà trọ tới nhà mẹ đẻ tôi thì là 50 km, nên việc đi lại về thăm gia đình hai bên là khá vất vả, mỗi lần đi về lại mất một khoản xăng xe không ít, mà chồng tôi cuối tuần nào cũng về, còn những ngày thường đi làm anh cũng cũng hay có lí do giao tiếp để người ta nâng đỡ mình nên hay về muộn có khi 12h đêm mới về nhà, người nồng nặc mùi rượu. Chồng tôi cũng ít khi có thời gian chăm sóc cho hai mẹ con, chủ yêu tôi chăm sóc cho con là chính, ngày nào cũng sáng dậy sớm nấu cơm rồi gọi chồng dậy ăn, tôi thì ăn vội vàng rồi cho cơm vào hộp để trưa ăn đỡ , sau đó lại cho con ăn và đưa con tới nhà trông trẻ, rồi mới tới chỗ làm, chồng tôi vô tâm tới mức không biết chỗ mà tôi gửi con ở đó nên thành ra dù sớm dù muộn tôi cũng phải đưa con tới chỗ trông trẻ rồi mới tới được chỗ làm, nhiều hôm sợ muộn làm tôi còn phải nhịn đói đi làm. Chồng cũng chả quan tâm, chiều về tôi lại tất bật chạy về đón con rồi chuẩn bị cơm chiều cho cả nhà. Cuộc sống của tôi cứ vậy mà trôi đi, nhiều khi cảm giác tủi thân, nhưng lại nghĩ thôi chịu vất vả một tí sau này chồng học xong công việc tốt hơn thì cuộc sống gia đình sẽ đỡ vất vả.
Chồng nhiều khi vô tâm quá vậy, tôi cũng nhắc nhở nhẹ nhàng chỉ muốn chồng nghe mà tự giác quan tâm tới gia đình hơn, nhưng anh cũng chỉ im lặng không nói gì, có lần tôi nhắc tới chuyện tiền vì con ốm phải vào viện, thuốc thang các thứ cũng ngốn của tôi một khoản kha khá, mặc dù bố mẹ đẻ cũng giúp tôi nhiều nhưng tôi không thể cứ lấy của bố mẹ như thế trong khi bố mẹ tôi già rồi cũng không khá giả gì, lần đó vì chăm sóc con mà tôi phải xin nghỉ một thời gian nên tiền không còn nhiều, tôi phải nói chuyện để anh thu xếp tiền rồi chăm sóc cho con, anh lại hỏi kĩ càng xem tôi đã chi tiêu những gì, mua gì hết bao nhiêu, hỏi cặn kẽ từng tí một rồi mới đưa cho tôi được 1 triệu, sau đó kể lể ra những thứ mà anh phải chi tiêu này nọ nên không có nhiều tiền. Tôi rất ấm ức khó chịu nhưng rồi lại nghĩ vợ chồng với nhau một điều nhịn là chín điều lành, tôi không muốn to tiếng mất hòa khí cả hai mà muốn tập trung chăm sóc con nhỏ.
Chuyện nhà chồng:
Mọi chuyện trở nên rắc rối hơn khi em chồng chuẩn bị lấy vợ, phải nói là nhà chồng cũng không phải rộng rãi gì, nếu về đó ở chúng tôi chắc cũng phải kiếm chỗ khác ở trọ, vì gia đình nhà chồng còn có ông bà nội đang ở đó, bố mẹ chồng nữa và rồi khi em chồng lấy vợ thì nhà sẽ chặt chội lắm. Thời buổi kinh tế khó khăn, tôi mà bỏ việc ở đây về chỗ chồng thì mọi thứ sẽ vất vả hơn rất nhiều, nên tôi quyết định vẫn bám trụ công việc này sau này xin được việc ở đó thì mới về đó ở cho gần. Mọi chuyện bắt đầu rối hơn, cái buồng ngủ mà vợ chồng tôi lúc mới cưới đã ở thì giờ phải nhường cho cậu út, nhưng cả những thứ tủ ghế bàn trang điểm của tôi lúc mới cưới sắm cho tôi giờ mẹ chồng lại bảo do tôi ít về nên hãy để lại mấy cái đó cho em dâu, sao lại có thể như thế được, tôi rất không đồng ý, tôi đồng ý việc để cậu út ở buồng đó nhưng những thứ kỉ niệm ngày cưới của tôi thi tôi không muốn cho họ. Tôi nói chồng thì chồng chỉ ậm ừ nói sẽ bảo mẹ thôi.
Đợt gần tết chồng khoe tháng này được thưởng tết nhiều, tôi đang mừng trong bụng rằng tết này mình sẽ được đỡ đi một phần, nhưng cuối cùng anh lại bảo do bố mẹ đang sửa nhà cho cậu út ở mà thiếu tiền, anh lấy tiền thưởng này giúp đỡ bố mẹ một phần, lúc đó có cả cậu út và tôi ở đó anh đưa tiền cho bố mẹ luôn, tôi không đồng ý lắm vì tết còn rất nhiều thứ phải chi tiêu tôi còn phải vay thêm tiền của bố mẹ đẻ để có đủ tiền chi tiêu ngày tết, nhưng vì từ trước tới nay cũng chưa bao giờ được động vào tiền của chồng đâu nên thôi lại tự an ủi mình là chồng là người có hiếu giúp đỡ ông bà như vậy thì thôi, chỉ cần mình chi tiêu tiết kiệm là được, nhưng khi có hai đứa vẫn nhắc nhở chồng chuyện gia đình để chồng biết và rút kinh nghiệm hơn nhưng chưa nói hết chồng đã tỏ thái độ phật ý nên tôi cũng không dám nói nhiều, muốn giữ hòa khí gia đình.
Nếu chuyện chỉ có vậy thì tôi cũng không nói làm gì, hôm vừa rồi chồng gọi điện bảo tôi là muốn mua bộ chăn ga gối tặng cậu út, dù sao cũng là anh cả cậu út cả đời mới lấy vợ một lần mình nên giúp đỡ nó, tôi ngạc nhiên bảo hôm vừa rồi chồng đã đưa 10 triệu rồi cơ mà. Chồng tôi gắt lên bảo đó là tiền giúp đỡ bố mẹ còn đây là quà cho cậu út,em không phải nói nhiều cuối tháng lĩnh lương đưa anh 2 triệu nữa để đủ tiền mua, rồi a dập máy. Hôm sau về gặp nhau anh còn trách tôi là sao em hẹp hòi tính toán với nhà chồng thế hả? cả đời chú ý mới có 1 lần lấy vợ, là anh cả anh phải chăm lo cho nó giúp đỡ nó chứ. Tôi rất khó chịu, tại sao lúc nào chồng cũng như thế? tôi không nói gì chỉ im lặng nuốt nước mắt vao trong. Từ ngày cưới anh tới giờ với bao nhiêu vất vả khó khăn tôi chưa bao giờ oán trách một câu, từ ngày lấy anh tới giờ đã bao giờ bên nhà chồng giúp đỡ tôi được một chút nào chưa? ngay cả tới việc cháu họ trọ ở đâu? cuộc sống như thế nào họ cũng chưa bao giờ hỏi han cũng không biết, vậy mà giờ chồng lại nói tôi là kẻ hẹp hòi tính toán với nhà chồng. Tôi hẹp hòi tính toán với nhà chồng lắm sao?
Tôi không biết phải làm sao nữa? chồng vô tâm không có trách nhiệm, con tôi thì còn quá nhỏ, mọi thứ còn quá nhiều thứ phải chi tiêu, tôi cũng không biết phải làm sao, tôi còn phải vay tiền bố mẹ đẻ để lo cho cuộc sống của gia đình lấy đâu ra tiền để mua cái sĩ diện hão cho chồng nữa. Tôi sẽ không đưa tiền cho cho chồng, tôi muốn dành tiền đó chăm sóc cho con, tôi làm vậy có đúng không? tôi nên làm gì để chồng tôi thay đổi và sống có trách nhiệm hơn đây?
Đúng là Thăng chồng tệ hại, đã không giúp được vợ con lại còn hạnh hoẹ, dù rằng nên tốt với gia đình nhưng con cái nhỏ và phải tuỳ… Read more »
Thương cho chị quá nhưng làm sao được bản thân tôi cũng không hơn gì chị mà nó còn bi đát hơn chồng tôi không chơi bời phá phách gì… Read more »
Đồ nhỏ mọn,đã gặp thằng chồng không ra gi mà cha me chong cũng không biết đều nữa.Con mình có gia đình riêng thì phải lo cho gia đình nũa… Read more »
chi nên cứng rắn lên, không phải lúc nào củng nhịn rồi người ta lướt mình. Cái gì không đúng thì ko làm. Mình có gia đình rồi không giúp… Read more »
Nghe câu chuyện kể cảm thấy bức xúc thay cho chị. Nếu chồng không có trách nhiệm thì tiếc rẻ làm gì. Nếu là mình mình li dị cho xong.… Read more »
tai sao chi biet cho minh , tai sao vo chong khong ban bac voi nhau , dung gio thoi gia truong . Em xin cam thông cung tam trang… Read more »
Sự đời thật buồn quá đi, tưởng mình em gặp vậy, các chị cũng như em. Thôi cố gắng nhịn nhục để sau này con cái nó có Gia Đình.… Read more »
Sao hoàn cảnh của chị giống em quá, em mới lấy chồng được 5 tháng mà em cảm thấy đau đầu khi nghĩ về gia đình chồng, hết em gái… Read more »
Chac e cung se giong chi 1fan.gio e chua cuoi,ma thay anh ay nhieu trach nhiem gia dinh qua!mac du,anh co kha hon a e trong gia dinh nhung so… Read more »
Hong Hanh: thực ra thì việc quan tâm tới cha mẹ là luôn đúng, có thể cuộc sống trước đó của bố mẹ người yêu bạn không được đầy đủ… Read more »
B thật giống mình. Mik cũng có ý định cưới. Mik đã rất cố gắng thông cảm cho a. Mới ra trg rùi đi làm nên muốn bù đắp những… Read more »
Mỏi người 1 cảnh chị àh…cuộc sống đâu ai đc hoàn hảo 100% đâu chị.. E cũng giống chị…nhưg e may măn hơn la đc ở nhà riêng của chong… Read more »
cung giống gd e thui cưới dk bao nhiêu tiền thì lo trả nợ, còn bán vang đi ăn thế mà họ cũng có biết đấy là đâu. còn chồng… Read more »
Uh thui tat ca vi dua con neu qua dag qua thi danh chiu. Moi cay moi hoa, moi nha moi canh, chong e ngheo nhat trong so cac anh… Read more »
Chj oj jup bo me la vc tot nhug ma ck chj cug qua dag wa.loaj nay bo som do kho
Toi mong ban hay nhin thang van de bang cai nhin dung dan nhat trog thoi dai hien nay,thoi dai ma ng phu nu da duoc ton trong hon thoi… Read more »
Cam thuong cho hoan canh cua chi, co chong ma nhu khong. Theo nhu minh thi chi nen li di de cuoc song thanh thoi va tap trung lo cho… Read more »
Đúng là phụ nữ Việt Nam tội thiệt chứ. Con trai của họ là ông trời còn mình chỉ là cỏ rác thôi. Bố mẹ chồng gì kỳ vậy trời,… Read more »
Con lạy các mẹ! “Vợ mất đi con có thể tìm lại Mất mẹ rồi con biết tim nơi đâu” Các mẹ nên biết: Đàn ông mất vợ còn có… Read more »
lo cho cha mẹ là đúng nhưng ko có trách nhiệm với con cái thì đừng lập gia đình,
vợ ko có bố mẹ à
Vợ..mẹ…cha.. chồng v.v.. chỉ là những đại từ nhân xưng…trên đời này, mỗi con người đều là duy nhất hết..ko ai giống ai, ko ai thay thế được cho ai…
Mỗi lần anh chong noi mua sam gì cho e út thì hỏi a và vợ a cung trai qua nhung viec do roi có duoc ai quan tam the… Read more »
Mẹ thì mẹ chung sao cứ fải lo cho mẹ ck còn mẹ vk thì ko….
toàn thấy cái j cũng bố mẹ anh em của chồng chị không vậy? còn bố mẹ vợ xem như ko có ah? ba mẹ chị đã khổ thế nào… Read more »
Cuộc sống của tôi còn thậm tệ hơn.sống cùng bố mẹ Ck. Lương Ck có 3tr. Toi vừa sinh e bé. Mẹ Ck lương Cũng 3 tr . Đưa chi… Read more »