Thím tôi bệnh mất từ lúc chú mới 42 tuổi, chú không đi bước nữa mà ở vậy nuôi con. Khi cô con gái út học đại học ra trường có công ăn, việc làm và có chồng thì chú đã 56 tuổi, chắc có lẽ chú định ‘’ở vậy’’ luôn nếu như không gặp một mối tình… hiếm thấy.
Chú không giàu có gì cả, sau khi phân chia toàn bộ gia sản cho con cái, chú lên miếng rẫy chỉ vỏn vẹn có 5 sào đất trồng cà phê dưới chân một quả đồi sau làng dựng nhà ở. Mặc dù đất ít vậy nhưng do tuổi cao nên cứ mỗi mùa vụ chú đều mướn người đến hái. Năm đó có 2 người phụ nữ tuổi đã tứ tuần và một cô gái còn rất trẻ, hiền dịu, rất dễ nhìn từ miệt đồng bằng sông Cửu long lên làm mướn, khi hái xong cà phê cho chú rồi họ xin chú cho ở nhờ để tiếp tục đi làm cho người khác đến hết mùa mới về quê. Tính chú rất thương người nên đồng ý mà không ra điều kiện gì cả.
Sau đó thì cuộc sống diễn ra bình thường, chủ nhà và người ở nhờ không liên quan đến kinh tế hay tình cảm riêng tư gì với nhau, cả ba người đều coi chú tôi đáng bậc bề trên, xưng hô là ‘’chú, cháu’’, thậm trí suốt cả tháng trời một lời bỡn cợt cũng không có. Thế nhưng, vào một đêm nọ, cô gái trẻ bỗng dưng lên cơn sốt rét, chú tôi đạp xe vào xóm kêu cô con dâu chở cô ta đi trạm giùm với lời dặn :’’Con đem theo ít tiền trả tiền viện cho cô ấy đi, chắc không mấy đâu. Làm phước cho người ta con ạ, hoàn cảnh họ nghèo mới đi làm mướn’’, dĩ nhiên là cô con dâu nghe lời.
Rồi hai ngày nằm ở trạm y tế xã, ngày 3 bữa chú mua đồ ăn, thức uống đưa lên trạm cho người bệnh và người nuôi, sau đó đưa về điều trị bằng thuốc viên tại nhà chú. Ngày thứ 5 thì cô gái khoẻ hẳn, cô đòi đi làm nhưng chú khuyên :’’Nghỉ vài bữa nữa đi con, lỡ cố sức trúng lại thì khổ’’. Cô gái nghe lời nên hôm ấy ở nhà dọn dẹp nhà cửa giúp chú.
Đến trưa, chỉ có hai người ăn trong mâm cơm, bỗng cô gái buột miệng:
-Bác ơi, nếu con… nói là… con yêu bác thì… bác nghĩ sao?
‘’Ông bác’’ đờ ra một chặp rồi nói líu lưỡi:
-Yê… yêu… sao được mà yêu, bác 56 tuổi rồi đấy?
Cô gái lắc đầu:
-Con biết chứ ạ, bác hơn… con 30 tuổi… Xin bác hiểu rằng tình yêu… xuất phát từ trái tim con, bởi nhiều ngày qua nghe bác kể về cuộc đời bác con thương quá, chứ… con không hề tham lam bất kỳ điều gì.
Chuyện của họ chỉ 3-4 ngày sau đã được đồn ầm trong xóm đến ngoài xã làm con cháu tức thì kéo đến ‘’chất vấn’’ và họ khăng khăng không chịu với lý do ‘’cô gái còn thua tuổi con út của ông thì không phù hợp với thuần phong mỹ tục’’. Chú nhỏ nhẹ:
-Không loạn luân, tình yêu là tự nguyện không ai ép buộc ai, tài sản của ba chỉ có 5 sào đất và căn nhà gỗ này, chứng tỏ cô ta yêu thương ba không phải vì tiền hoặc ba dùng tiền bạc để dụ dỗ. Nếu bảo chỉ vì chênh nhau 30 tuổi mà vi phạm thuần phong mỹ tục thì hoàn toàn sai, luật hôn nhân không quy định tuổi tác. Ba sẽ cùng cô ta về quê, nếu thực sự cô ta còn độc thân và gia đình thuộc diện đàng hoàng thì cha sẽ cưới cô ấy.
Sau 10 ngày, chú tôi và cô gái trẻ về quê cô ấy ở tỉnh Vĩnh Long và được địa phương xác nhận là người độc thân, chưa kết hôn lần nào đem lên trình địa phương để đăng ký kết hôn. Thế nhưng lại gặp phải sự phản đối quyết liệt của cán bộ Tư pháp và Chủ tịch UBND xã, họ cũng bảo là ‘’vi phạm thuần phong mỹ tục’’ nhưng không đủ bằng cớ xác đáng cho việc ‘’vi phạm’’ ấy. Hôm sau, chú tôi vẫn làm 3 mâm cơm mời thân nhân, hàng xóm lân cận đến chứng kiến để hai người nên vợ nên chồng và làm đơn kiện ra phòng Tư pháp huyện. Cũng mất cả tháng trời chú mới nhận được ‘’lời mời’’ của ông Chủ tịch xã lên đăng ký kết hôn.
12 năm qua, chú thím có với nhau một cậu con trai, cả hai yêu thương lẫn nhau hơn cả vợ chồng ‘’xứng đôi, phải lứa’’. Có vợ trẻ, chú thêm trẻ, khoẻ ra, đã 67 tuổi nhưng vẫn còn cường tráng bởi thím chăm lo rất kỹ càng từ miếng ăn, giấc ngủ; còn thím đã 37 nhưng nhìn trẻ hơn tuổi khá nhiều. Khi có người hỏi ‘’tại sao hồi đó còn con gái lại đi thương ông già’’, thím chỉ cười bảo :’’Tôi không vội vàng hoặc tham lam bất kỳ cái gì, nhưng đã nhìn thấy trong anh ấy có nhiều cái để yêu’’.
Thật tuyệt vời# Không phải tình dục mà là tình yêu thương chăm sóc nhau như đoi bồ câu sống không cần biết chung thủy vô lý và phong kiến… Read more »