Năm 19 tuổi tôi thi đậu vào Đại học, trước đó ông bà ngoại có ý cản ngăn bởi gia đình nghèo nuôi tôi và các hai em tôi đang học Trung học Phổ thông đã là quá sức, nhưng tôi hứa sẽ tự kiếm tiền ăn học.
Bài dự thi viết về đề tài sống thử, mã số 1009 các bạn có thể tham gia và giành những giải thưởng hấp dẫn từ cuộc thi.
Tiễn tôi lên xe để lên trường mẹ tôi khóc rồi dúi vào tay tôi thêm 20 đồng chứ không nói thêm được lời nào. Như vậy tất cả tài sản lúc ra đi tôi chưa có đến 100 đồng bạc, tương đương với một chỉ vàng thời nay.
4 tháng sau, dù có dè sẻn đến mấy thì số tiền ấy cũng hết, bao nhiêu khó khăn đang chờ đợi tôi phía trước, cái gì có thể còn hạn chế đến mức tối đa chứ người ta không thể nhịn đói dài ngày được. Rồi bỗng một chàng thanh niên lạ hoắc xuất hiện làm quen, qua trò chuyện mới biết anh ta cũng là sinh viên học ở một trường gần trường tôi. Có điều lạ là chẳng hiểu lý do gì anh ta biết tôi đang trong hoàn cảnh vô cùng khó khăn và hứa sẽ chu cấp cho tôi ăn học. Thực ra tôi chẳng nhìn thấy ở anh ta chẳng có chút cảm tình, song lúc ‘’sắp chết đuối’’ tôi đành bám liều vào ‘’chiếc cọc’’ mà chẳng cần biết cọc đó có rong rêu trơn nhớt hay những gai góc lởm chởm gì không. Nhưng rồi quan hệ giữa tôi và anh ta chẳng bao lâu cũng trở lên mật thiết và mối tình đầu chớm nở, rồi anh ta rủ tôi thuê nhà trọ sống thử với những lời hứa tương lai đầy ngọt ngào. Tôi hỏi :’’Rồi sau đó thì sao?’’. Anh ta nói tỉnh rụi :’’Thấy hợp thì lấy nhau, không hợp thì chia tay’’. Mặc dù tôi vẫn nghi ngờ song tình yêu đầu đời hình như nó đã ‘’hút’’ hết sự tỉnh táo của cô gái mới lớn nên tôi chấp nhận ngay. Bốn tháng sau tôi phát hiện mình có thai và báo tin này với anh ta, anh ta dửng dưng bảo :’’Hãy phá đi’’, qua bao đêm dài suy nghĩ tôi nói thẳng :’’Nếu anh không chấp nhận thì tôi bỏ học về nhà sanh đẻ chứ tôi không thể giết một đứa con’’, anh ta không nói gì. Song kể từ bữa đó anh ta gần như trốn chạy, có khi tới 2-3 ngày mới về nhà trọ một lần. Đến tháng thứ ba tôi quyết định bỏ trường bởi cái bụng mỗi ngày một đầy lên, đêm ấy sau khi đi tạm biệt cô bạn thân và gói gọn hành trang vào cái túi nhỏ, nhưng đợi hoài anh ta không thấy về như lời hứa, tôi đành phải tìm tới nhà người bác của anh ta để hỏi thăm. Người bác dâu ngạc nhiên bảo :’’Ủa, sao nó bảo tụi bay chia tay nhau lâu rồi cơ mà. Nó đang yêu một con nghe nói ở trường Cao đẳng Sư phạm’’. Tôi tối tăm mặt mày và chào bác rồi lảo đảo bước ra cổng, nào ngờ tôi bị sập xuống một cái hố do nắp cống thoát nước đã bị vỡ trước đó. Cơn đau ở bụng dưới dội lên đến nghẹt thở, khi tỉnh dậy mới biết mình đang nằm trong một nhà thương, cô bạn thân tôi cho hay người nhà của bác anh ta điện đến và báo tin cho nó biết. Sáng hôm sau bác sĩ điều trị cho hay cái thai trong bụng tôi đã hư. Tôi bật dậy như một cái lò xo hét toáng lên :’’Tôi không thể sống khi con tôi chết’’, cô bạn vội biệt miệng tôi lại và đè xuống giường rồi ghé miệng vào tai mẹ gằn giọng :’’Bộ mày muốn cho cả trường biết chuyện sao, nhớ rằng chỉ là chuyện té thôi chứ không tiết lộ thêm gì với bất kỳ ai. Còn thằng bồ mày để tao xử nó’’..
10 ngày sau tôi xuất viện, tuy bạn bè cùng lớp, cùng khoa hình như có nhìn tôi với con mắt nghi ngờ nhưng nhờ cô bạn cùng phòng luôn ở bên động viên và bênh vực mà tôi đã vượt qua mặc cảm. Thời gian tiếp theo tôi sống và học tập được là nhờ một phần viện trợ của ba mẹ tôi, song chủ yếu vẫn là tiền tôi đi rửa chén cho một quán phở gần trường, bán vé số, quét nhà trọ vào những giờ tan học; còn gã Sở Khanh biến mất ngay từ hồi ấy tôi không hề một lần gặp lại.
Gần 20 năm kể từ ngày con vuột khỏi bụng, tôi không có một ngày quên đứa con chưa hề thấy mặt, chưa cất tiếng khóc chào đời, chưa được đặt tên…, nhưng chẳng giám nói ra lời bởi cả gia đình nội ngoại và người chồng chính thức của tôi cùng hai đứa em sau này của con hoàn toàn không biết chuyện. Tôi cố tâm đào sâu chôn chặt mối tình đầu sống thử và chuyện đứa con đầu tiên nhưng lương tâm luôn dày vò, nhiều lúc như cảm thấy bị tả tơi, không ít lần nghĩ dại tôi muốn chết để được gặp đứa con nhưng tôi không có can đảm.
TÂM LƯƠNG
Tôi đồng ý với quan điểm của tác giả. Bấm thích hoặc không thích để bình chọn cho tác giả.